Lời bàn

Học làm người là bài học đầu tiên cha giành cho con.

Tình Thương Không Lời

Cha tôi dường như không biết thể hiện tình thương của mình. Cả gia đình tôi sống vui vẻ và thoải mái, tất cả cũng là nhờ mẹ tôi. Hàng ngày cha cứ sáng sớm đi làm, chiều tối về nhà. Thế nhưng sau khi nghe mẹ tôi kể về những tội mà chúng tôi phạm phải trong ngày thì cha lại không ngớt lời rầy la chúng tôi.

Có lần tôi ăn trộm một cây kẹo ở cửa tiệm nhỏ đầu phố. Cha biết chuyện và nhất định bắt tôi đem trả. Không những thế cha còn bắt tôi đến quét dọn cửa tiệm để chuộc lại lỗi lầm. Lần ấy duy chỉ có mẹ hiểu bởi dù sao tôi cũng chỉ là đứa trẻ mà thôi.

Tôi chơi bóng sơ ý bị gãy chân. Trên đường đến bệnh viện, người ôm tôi vào lòng là mẹ. Cha dừng xe hơi của ông trước cửa phòng cấp cứu, nhưng người bảo vệ yêu cầu ông đậu xe nơi khác vì chỗ đó chỉ dành cho những xe cấp cứu đỗ mà thôi. Cha nghe xong liền mắng: "Thế ông tưởng xe của chúng tôi là xe gì? Xe du lịch chắc?".

Trong những buổi tiệc mừng sinh nhật của tôi, cha chẳng giống một người cha chung vui với tôi chút nào. Cha chỉ mải lo thổi bong bóng, bày bàn tiệc hoặc làm những việc phục vụ vặt vãnh. Vẫn là mẹ cắm nến lên bánh kem và đưa đến cho tôi thổi.

Xem những album ảnh, bạn bè thường hỏi: "Cha bạn ở đâu vậy?". Chỉ có trời mới hiểu nổi, vì lúc nào cha cũng là người cầm máy chụp hình. Còn mẹ và tôi thì luôn cười tươi như hoa và ảnh chụp dĩ nhiên là vô số.

Tôi còn nhớ có lần mẹ nhờ cha dạy cho tôi tập đi xe đạp. Tôi xin cha khoan hãy buông tay ra, nhưng cha nói đã đến lúc cha không nên vịn xe cho tôi nữa. Và thế là cha buông tay. Tôi té xuống đất, mẹ vội chạy lại đỡ tôi dậy, còn cha thì khoát tay ra hiệu mẹ tránh ra. Lúc đó tôi rất giận, và nhất định phải chứng tỏ cho cha thấy tôi cũng không cần sự giúp đỡ. Nghĩ vậy tôi lập tức gắng leo lại lên xe và chạy một mình cho cha xem. Lúc ấy cha chỉ đứng yên và nở một nụ cười.

Tôi vào đại học, tất cả thư từ đều do mẹ viết cho tôi. Cha chỉ gửi tiền ăn học và duy nhất một bức thư ngắn trong vòng bốn năm trời, nội dung chỉ vẻn vẹn vài dòng về chuyện tôi rời khỏi nhà đi học xa nên chẳng còn ai đá bóng trên thảm cỏ trước nhà nữa khiến thảm cỏ của cha ngày một tươi tốt.

Mỗi lần tôi gọi điện về nhà, cha dường như đều rất muốn trò chuyện với tôi nhưng cuối cùng ông lại nói: "Cha gọi mẹ lại nghe điện nhé!".
Thế rồi tôi cũng kết hôn, lại vẫn là mẹ khóc. Cha chỉ sụt sịt mũi vài cái rồi bước ngay ra khỏi phòng.

Lớn lên , cuộc sống với tôi ngày càng bận rộn nhưng mọi tình cảm tôi dành cho gia đình vẫn không sao lãng. Nhưng tôi nhận ra rằng tôi giống cha tôi .

Ngẫm:
Hoàng Long 15.06.05
Mẹ luôn đem lại tình cảm êm đềm và thắm thiết cho gia đình. Những chi tiết vụn vặt luôn được mẹ để tâm. Cha là chổ dựa của cả nhà nên dường như những gánh nặng gia đình luôn đè nặng trên cha và cha chỉ muốn gánh vác mọi khó khăn một mình. Mẹ thường vui vẻ, cha thường trầm lắng. Mẹ thích nói lời yêu thương, cha thích hành động yêu thương. Cha và mẹ là hai cá tính nhưng dường như tạo hóa tạo ra một cặp hòan hảo để người này là chổ dựa của người kia.

Những người con gái ngày nay thích lao đầu vào cuộc sống xã hội mà xao lãng đi trách nhiệm của người mẹ, người vợ. Cha dạy cho con cách sống, mẹ dạy cho con tình yêu. Thiếu cha, thiếu mẹ thì trẻ thơ sẽ thiếu đi tình thương, dễ vấp ngã, xa dần cha mẹ. Thế có phải con gái ham mê họat động xã hội là tốt không? Trong gia đình, tình cảm của người mẹ luôn chiếm một vị trí quan trọng luôn thể hiện và luôn được con cái đón nhận nồng nàn, tình cảm của cha chỉ là gợn sóng nhỏ dập dìu và trầm lắng nhưng mãi mãi êm đềm dù bị” quên lãng”.

Các cô nàng luôn mong muốn có một chàng trai ga lăng. Và thường những chàng ga lăng lại “mật ngọt chết ruồi” hơn những chàng chí tình nhưng thiếu ga lăng và khả năng làm vuilòng các cô nàng. Nhưng trái tim con gái là thế và họ phải trả giá khi quyết định sai lầm và khờ dại. Một lời khuyên cho bạn đó là chỉ nên đánh giá con người qua những biểu hiện lâu dài của họ. Trong xã hội này, không thể phủ nhận được những chàng trai lãng tử ga lăng và tài năng, họ có thể là một chàng trai lý tưởng nhưng các bạn phải có thời gian hiểu họ thì mới có thể khẳng định họ có là một người tốt không. Con trai ham mê sự mới lạ và chỉ khi tình yêu đích thực và trách nhiệm mới có thể giữ họ mãi bên bạn. Con gái suy nghĩ thiên về cảm tính hơn. Chỉ khi lòng tin của nàng được vững chắc bạn sẽ con họ bên bạn. Tạo hóa mang những điểm bất tương đồng giữa các chàng trai, cô gái nên chỉ có một tình yêu hòa hợp mới mang họ tới với nhau.

Xã hội ta đang trên đường thóai hóa của nhân cách con người nhưng đó chỉ là dấu nhấn cho một thời kỳ phục hưng của giáo dục và phẩm chất đạo đức bắt đầu. Bạn hãy tin tôi và hãy cố gắng hòan thiện mình. Cái đẹp là gương soi được tô điểm bởi nét xấu. Cho nên đạo đức con người sẽ quyết định vẻ đẹp mỗi người trong xã hội hiện nay.

0 comments:

Post a Comment

Trang này cha giành cho con

Mong con khôn lớn học nên thành tài.

Followers